Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

Sống cong (Đình Tài)

(BBT-07/1/2015) - Nhà văn trẻ U70 Đình Tài gửi tới BBT Blog 10GXuanDinh tiểu phẩm mới sáng tác trong mấy ngày đầu năm mới 2015. Nhà văn đã dùng "ngòi bút thẳng" để vẽ nên nét cong của xã hội đương đại.

Chúc PGS TS. Đình Tài sáng tác nhiều áng văn thơ tuyệt phẩm cho đời và cho gia đình bạn bè cùng thưởng thức.

Đồi chè "cong" ở cao nguyên Mộc Châu



SỐNG  CONG

  Nguyễn Đình Tài

Dự lễ truy điệu xong, bốn thằng chúng tôi rủ nhau ra quán cà phê gần nhà tang lễ.
-        Khổ thân thằng Trần Trực, đi hơi sớm, chưa kịp hưởng ngày hưu nào. – Mộng giọng thương cảm.
-        Xuất huyết não thời nay nó có chừa tuổi nào đâu mà hưu với chưa hưu! – Hoành phản biện.
-        Giá như nó mềm tính đi một tý, đừng thẳng quá thì chắc không có kết cục này. - Tôi nói.
-        Trên đời này muốn sống dai, dài, giàu thì phải sống “cong”, còn cứ sống “thẳng” như Trần Trực thì  “đoản” là cái chắc! – Lượn triết lý.
Chúng tôi dướn mắt nhìn hắn, thằng Lượn, tên đầy đủ là Mai Anh Lượn, hiện đang là Phó giám đốc  Công ty  Cầu đường Thành Công. Hồi học cấp 2 phổ thông hắn đã sớm bộc lộ  năng khiếu kinh doanh. Hắn đi nhặt nút chai bia, đập ra làm xèng, lấy đá mài xoáy đít ốc nhồi thành những hòn bi đá tròn xoe gạ bán cho lũ chúng tôi, học hành thì đội sổ, quậy nhất trường. Vậy mà, nay là Phó giám đốc một doanh nghiệp nhà nước có cỡ.
-        Sao cơ, sống cong là sống thế nào? – Mộng ngơ ngác.
-        Là phải biết đi cong, nghĩ cong, nhìn cong, nghe cong, nói cong, làm cong, hiểu chưa? -  Lượn đáp,
-        Mày nói rõ thêm xem nào! – Chúng tôi đồng thanh.
-        Được, các bố thấy ngay đây. Em ơi, lại đây anh nhờ tí! – Lượn giơ tay vẫy cô gái nhà quán.
Một cô gái có đôi môi cong tớn, hàm răng trên cong chìa ra ngoài môi trên và một đôi chân gầy cong đối xứng bước tới.
-        Dạ, Sếp cho gọi em ạ?
-        Ôi! Sáng ra đã gặp được em gái xinh như hoa hậu! Hên quá! Đẹp như em đáng ra phải làm MC truyền hình chứ không phải “đong đưa” ở quán này. Em làm ơn cho anh  bao ba số. - Lượn cười toét miệng.
Cô gái vui ra mặt:
-        Em cám ơn, nhưng Sếp xạo vừa thôi, ba số nhà hàng vừa hết rồi. À mà để em chạy ù sang quán bên lấy cho Sếp nha.
-        OK, đi nhanh nhanh người đẹp nhé!
-        Đấy, các bố thấy sức mạnh của nói cong chưa? Nếu như tao nói thẳng “Này, cô em có phải em là chị em sinh đôi với thị Nở không?” thì còn lâu nó mới phấn chấn chạy đi mua bao thuốc cho nhá. – Lượn đắc chí.
-        Cha này đúng là giỏi thật. – Hoành gật gù.
-        Bây giờ thì tao hiểu tại sao người ta nghe cong dễ chịu hơn nghe thẳng. -  Tôi nói.
-        Nói rõ hơn xem nào! – Mộng vẫn còn ngơ ngác.
-        Tại vì bản thân tai người cong giống tai khỉ, cong từ vành tai cong đến lỗ tai, bố hiểu chưa. – Hoành đáp thay Lượn.
-        Cha này tiến sĩ sinh vật có khác. – Lượn tán thưởng. - À, mà để hôm nào tao sẽ đãi chúng mày tới bến để rửa cái ghế Giám đốc.
-        Ô, mới tuần trước mày còn là Phó giám đốc cơ mà? Hay nói “tròn” cho oai? – Mộng ngạc nhiên.
-        Tuần trước khác, tuần này khác. Chúng mày chắc còn nhớ, ở Công ty tao, ngoài tao ra còn một cha Phó giám đốc khác. Hắn là tiến sĩ kỹ thuật, thâm niên công tác lâu hơn tao, kinh nghiệm và trình độ nghiệp vụ hơn hẳn tao. Tao đã tưởng cái ghế Giám đốc sẽ về mông hắn là cái chắc khi lão Giám đốc của Công ty được thuyên chuyển lên Bộ làm cấp vụ. Nhưng hắn đã phạm phải một sai lầm lớn. – Lượn trải lòng.
-        Là gì vậy? – Cả ba chúng tôi dỏng tai lên.
-        Đó là hắn có tật nói thẳng. Mỗi lần họp tổng kết hay bình bầu danh hiệu, đến mục góp ý cho Giám đốc hắn cứ “tồng tộc”: nào là Sếp bảo thủ, gia trưởng, nóng nảy, làm việc thiếu nguyên tắc, tùy tiện, quan hệ nam nữ không nghiêm túc, hay nhậu nhẹt trong giờ làm việc, v.v. Tóm lại, Sếp là một tấm gương không tốt cho cấp dưới. – Lượn thao thao giọng phấn chấn.
-        Thế ông ấy nói có đúng không, hay do có thâm thù cá nhân? – Tôi hỏi.
-         Đúng hay không phụ thuộc cách nhìn. Lão ấy nhìn thẳng, nói thẳng, còn tao nhìn cong, nói cong. Tất cả những điểm hắn phê Sếp tao biến thành ưu hết. Tao phát biểu: “Em thấy  Anh là con người kiên định, quyết đoán, nghiêm khắc, xử lý vấn đề linh hoạt, linh động, quan hệ quần chúng sâu sát và đặc biệt Anh biết tranh thủ mở rộng quan hệ với đối tác thông qua những buổi tiếp khách hoành tráng để tìm kiếm hợp đồng cho Công ty, v.v. Tóm lại, Anh là một tấm gương mẫu mực không thể tốt hơn cho cấp dưới học tập.” Đấy, cũng ngần ấy ý của cha Phó kia, tao “uốn lại” làm cho mặt lão Giám đốc nở rạng ra.
-        Cha này giỏi thật: bảo thủ thì bảo kiên định, gia trưởng thì nói quyết đoán, nóng nảy thì thành nghiêm khắc, làm việc thiếu nguyên tắc thì là xử lý vấn đề linh hoạt, linh động, gái gú thì hắn bảo Sếp quan hệ quần chúng sâu sát …- Hoành bình luận.
-        Và, nhậu nhẹt bù khú thì là tranh thủ mở rộng quan hệ với đối tác. – Tôi tiếp lời Hoành.
-        Và rồi, cái ghế Giám đốc lão ấy truyền cho mày như một tất yếu cong queo! – Mộng chốt.
Lượn ngửa cái đầu “đinh” cười ngất, rút chốt lon Ken tợp một hơi hết sạch, khuôn mặt chữ điền với đôi má xệ đỏ au vì bia giật giật vẻ đắc chí.
Ba đứa chúng tôi lặng một thoáng. Bây giờ thì không mấy ai còn hoài nghi chuyện nhiều khi theo đường cong lại đến đích nhanh hơn theo đường thẳng. Chưa kể, người có dáng đi cong cũng thường tiến thân nhanh hơn người đi thẳng đuồn đuột. Tại sao ư? Vì người đi cong thường bao quát và nhìn rõ những gì mình đang đạp lên, nên họ không bị sa bẫy hay đầu không bị vướng các vật thể lơ lửng ở trên. Còn người đi thẳng đuột thì trông rất khí khái ,hiên ngang,  mắt nhìn thẳng tắp về hướng lý tưởng, nhưng vấp ngã là cái chắc vì cứ yên chí lớn đường ta rộng thênh thang ta bước mà có biết đâu trái đất này cong chứ có phải thẳng như người xưa tưởng. Vậy là, trong nhiều trường hợp, hóa ra, đi cong tiến xa hơn đi thẳng, nhìn cong xa hơn nhìn thẳng, nghe cong thường “trúng mạch” hơn nghe thẳng (vì những điều nghe cong sau lưng thật hơn nhiều so với nghe trước mặt,). Còn nói cong ư? Nếu ai đó bảo bà xã của anh có vẻ hợp với mẹ chồng thì có nghĩa họ chờ bạn “xả” ra nỗi bực uất đầy ắp về cuộc chiến giữa hai vị đó. Hay cô bạn gái vợ khen “chồng mày chăm làm việc nhà nhỉ!” thì chắc chắn họ chờ bạn “tuôn” ra hàng đống “tính xấu của lão chồng vô tích sự”.
Rồi Lượn say sưa kể tiếp những “phi vụ” kinh doanh “cong” mà tay Giám đốc cũ cùng Lượn đã thực hiện trót lọt từ thời đổi mới. Hắn chứng minh cho chúng tôi biết làm cong chóng giàu hơn rất nhiều so với   làm thẳng. “Ôi, những đường cong mềm mại!”. Hắn thốt lên, rồi ngửa mặt cao hứng lên giọng như một kịch sĩ  “Ai đã từng qua miền trung du mới cảm nhận hết sự quyến rũ mê hồn của những con đường cong uốn lượn quanh các sườn đồi, những thửa ruộng bậc thang. Ngắm chúng tưởng như ngắm các đường cong của chị em, trừ đôi chân, làm mê mẩn phái mày râu còn các đường thẳng thì ngược lại, cũng trừ đôi chân, làm ta chán ngắt, êm đến nỗi ngồi trên xe không rung rinh, không cảm xúc, mắt díp lại, chán phè. Để rồi, cái đẹp của những đường cong mềm mại ấy được các kiến trúc sư, các công chức sư liên kết với các Tổng giám đốc bự đưa xuống miền đồng bằng. Chúng uốn lượn qua các biệt thự, các dinh thự, các khách sạn nhiều sao như những dòng thác “bạc” xối chảy vào những cái thùng không đáy. Chúng làm mát lòng, mát dạ các đại gia. ÔI những đường cong mềm mại!”,
-        À mà tao đang cho đổi tên Công ty của tao từ “Thành Công”  thành “Mai Công” mang họ Mai của tao! – Lượn dõng dạc.
-        Chữ “Công”, sang tiếng Anh, Ô bỏ “nón”  thành “Cong”, nghĩa là “Thành Cong” nghe hay thế còn muốn “Mai Cong” làm gì? – Tôi đùa.
-        Mày biết một mà không biết hai. Phải đọc là “Mãi Cong”, hiểu chưa? – Lượn đắc ý, cười hé hé.
-        Có  “Mai Còng” thì có! – Hoành đá móc.
-        Phủi phui cái mồm mày đi, tên là Hoành đúng là ngang. – Lượn ngửa cổ nốc nốt lon Ken, rồi bóp bẹp và ném cái coong xuống sàn.
-        Thôi, xin các bố, - Mộng dàn hòa, - Nói chung là cong hơn thẳng. Thẳng chỉ hơn được lúc chết, nằm thẳng mới nằm lọt hộp gỗ “sáu tấm”, còn chết cong chỉ còn nước bó chiếu. – Mộng triết lý.
-        Nhưng chết cong xuống âm phủ ném vào vạc dầu gọn gàng, vừa khít. – Hoành đá tiếp.
–  Thôi đủ rồi! Mất cả hứng, Chủ quán đâu, cho thanh toán! – Lượn nói như quát, xô ghế đứng dậy.
Uống hết cả két bia, bốn thằng liêu xiêu, cong cong người chui vào chiếc xe Mẹc đen xì mới coong của Lượn. Xe uốn éo theo hơi bia của Lượn trên con đường “cong mềm mại”. Lướt qua mắt tôi là những nụ cười hỉ hả, đắc chí trong các ngôi biệt thự lộng lẫy và nối đến những khuôn mặt héo khô, buồn tủi trong những ngôi nhà gạch xiêu vẹo, méo lệch.
Hà Nội, tháng 1 năm 2015

Đi thực tế vào "xã hội phẳng" để nắm bắt "đời sống cong"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét