Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

XUÂN ĐỈNH MỘT THỜI DỄ ĐÂU QUÊN

Con người ta khi tuổi đã xế chiều thường nhớ về kỷ niệm xưa, càng xưa càng ngấm. Thuở Toán G – Xuân Đỉnh, cái thuở thanh xuân chuẩn bị bước vào đời của chúng tôi, mỗi khi chợt nhớ, lại càng khắc khoải đậm nét như tưởng chừng mới hôm qua. Xin gửi tới Toán G – Xuân Đỉnh 66-68 những người bạn thuở thanh xuân những trang ký ức, tâm sự hoài niệm của tôi như lời cám ơn Tổ ấm “Gấu Mẹ” đã góp phần xây dựng nhân cách, rèn giũa tôi những bước đầu đời. Những mẩu đời sau đây như những thước phim cũ để lâu tái hiện lại, đoạn nào tốt hơn dễ phục chế làm trước, đoạn xấu khó làm sau, không theo trình tự thời gian, xin thông cảm.

Trước tiên xin gửi tới các bạn 2 bài viết vào thời điểm 30 NĂM TOÁN G XUÂN ĐỈNH  - 1996dưới đây. 




HỘI G - TUỔI 30

          Xuân Đỉnh thân yêu, Xuân Đỉnh ơi!
Ta đã về đây giữa lòng người,
Cứ ngỡ hôm nay ngày mở lớp,
Mới đấy đã ba chục năm rồi!
          Ta lại chào nhau ở sân trường,
          Nào thày, nào bạn ... những yêu thương,
          Thuở ấy - đầu xanh tràn nhựa sống,
          Hội nay - từng trải tóc điểm sương.
Vẫn nghịch, tếu vui tựa thuở nào,
Kỷ niệm chợt ùa đến - xôn xao ...
Hỡi những đứa con G xa vắng,
Hướng lòng về Tổ một chút nào.
          Xin nhớ hôm nay lại những ngày:
          Bàn trên, hào dưới tránh máy bay,
          Mênh mang nắng gió tình sơ tán,
          Mũ rơm, cơm đói học vẫn say...
           Xa lắm những gì chẳng thể quên:
           Điệu múa “Đầm Sen”, kịch “Đêm Đen”.
           Đắp ụ phòng không, cứu bom Phú Xá,
           Lớp lớp tiến lên tuổi Đoàn viên...
          Đào giếng, đá bóng, đánh mái tranh,
          Đèn dầu càng nảy cách chứng minh,
          Mương sâu khó cản người quyết vượt,
          Sáng sáng rộn ràng chạy bình minh...
Xuân Đỉnh thân yêu, Xuân Đỉnh ơi!
           Ngót ngàn ngày ấy - một quãng đời,
           Đẹp biết bao nhiêu tình thày, bạn
           Rèn luyện cho ta biết làm người.
                   Xuân Đỉnh – Đỉnh Xuân của Toán G!
                   Kỷ niệm thân thương chẳng phai mờ,
                   Những cánh chim bay ngày họp Tổ
                   Lại về,
                             Lại nhớ,
                                      Lại tỉnh  - mơ...
                     Kỷ niệm Hội Lớp G - 30 năm, 04/03/1996 – 14 tháng Giêng năm Bính Tý

(Tác giả Lương Phúc và Hữu Quỳ trong Lễ kỷ niệm 50 năm THPT Xuân Đỉnh - 13/11/2010)


TRỞ LẠI CỘI NGUỒN
                                                                                       Ngẫu bút của LHD
Sáng đầu xuân se lạnh (14 Tháng Giêng Bính Tý – 04/03/1996). Thời tiết như chiều người, cả tuần trời u ám, mưa xuân ướt át, để rồi hửng nắng.
Con đường quen cũ hiện dần trở lại trước mắt chúng tôi – Ba chàng ngự lâm pháo thủ (Phúc – Tân – Điều). Nó vẫn như xưa, ngoại trừ tấm áo phủ trên: nhựa đường thay cho đất đá nhão nhoét khi trời mưa, nhưng không dấu được dáng hình với những ổ gà lồi lõm. Ngoại trừ một điều nữa – phông nền ngoại cảnh: những tòa nhà hai, ba tầng, ngõ ngang xẻ dày hai bên... xóa dần màu xanh của đồng lúa năm xưa. Người về vẫn cũ, nhưng (lại nhưng!) cũng có vỏ bọc mới – phong trần, dày dạn, tóc điểm sương và điều đặc biệt là phương tiện giao thông: chiếc “ca nô chân” ngày xưa chạy bằng sức lực cơ bắp tuy có dẻo dai đầy nhựa trẻ đã được thay thế bằng những con Dream, Cub95... tỏa khói tân kỳ - như những con tàu tốc độ vượt ánh sáng, ngược dòng thời gian trở về quá khứ. Đường trải ngược đến đâu, dòng thời gian trôi lùi đến đó. Dần dần ngoại cảnh không còn chi phối chúng tôi, duy nhất chỉ còn một đích cuối cùng, sâu hun hút trên trục âm của thời gian – Mái Trường Xuân Đỉnh.
Thời điểm bùng nổ - con tàu vượt qua hàng rào ánh sáng – mọi kỷ niệm chợt ào đến, xôn xao, dồn dịch, lắp ghép lại hình ảnh thuở nào.
 Chúng tôi có cảm giác như vừa sau kỳ nghỉ hè trở lại, người và cảnh đều thay đổi dẫu rằng nồng độ quá cao. Vẫn đó: thày, cô, bè bạn – những khuôn mặt thân quen (và cả bóng hình từng thầm yêu thương, trộm nhớ) – và đặc biệt là giọng nói, cho dù mắt nhắm, “Đêm đen” chắc cũng không thể nào lẫn được. Chợt thấy mình như nhỏ bé giữa cảnh quan hoành tráng của ngôi trường – những dãy nhà cao tầng lộng lẫy, những hàng cây “em nuôi” nay vượt lên trùm mái xanh che mát cả sân trường, hát rì rào trong nắng gió xuân...
Chúng tôi gặp lại những thày giáo cũ của mình: thày Hải - chủ nhiệm học kỳ I/lớp 9G, thày Định - chủ nhiệm học kỳ II/lớp 9G và 10G, thày Tạo – dạy Hóa, thày Chinh – dạy Nga văn, thày Thu – dạy Thể dục...trong niềm xúc động bâng khuâng, dào dạt. Hình ảnh người thày giáo trong chúng tôi – không phải là chiếc đò ngang như nhiều người thường nói, mà chính là những nhịp cầu đưa lớp lớp học sinh thân yêu vượt qua những dòng sông tri thức. Những “nhịp cầu nối những bờ vui” tri thức đó với nhiều thế hệ - trong đó có các bạn của tôi nối tiếp nhau đi qua – sẽ mãi mãi trường tồn cùng lịch sử và tinh hoa văn hóa nhân loại. Biết bao chân trời mới được mở ra, biết bao mạch tri thức, ý tưởng của chúng tôi được khai thông, đánh thức trong sự chỉ bảo, dìu dắt, giáo dục, rèn luyện của những Người Thày (với đúng nghĩa viết HOA).
Chúng tôi lại túm tụm từng nhóm kéo nhau đi thăm lại cảnh trường, hồi tưởng kỷ niệm, ríu rít, ríu rít như những đàn chim thuở nào. Bên cạnh đó là một vài dè dặt, bỡ ngỡ ban đầu của những nàng dâu, chàng rể “mới” lần đầu hòa nhập với cộng đồng lớp G – điều dĩ nhiên của người hiện tại chưa một lần biết về quá khứ!
Chúng tôi lại vào lớp, lại tự ổn định chỗ ngồi, lại bị chấn chỉnh trật tự để rồi lại bị lớp trưởng điểm danh và lại được thưa thày... Ôi, những cái “lại”, “bị”, “được” ấy không phải lúc nào muốn mua cũng được, dù chúng ta đang đắm mình giữa thời buổi kinh tế thị trường này. Lại thêm 5, 6 bạn đến muộn - như ngày xưa thường bị nhỡ tàu điện hay ngủ quên ấy mà. Chỉ có hai điều khác: một - trong lớp có các thày chủ nhiệm, thày bộ môn và cả thày hiệu phó đương kim, và hai - nội dung không phải buổi học, mà là Lễ kỷ niệm 30 năm thành lập Lớp Chuyên Toán Xuân Đỉnh của Hà Nội. Dẫu hiện tại bạn là ai - Tiến sĩ, Phó tiến sĩ, Kỹ sư, Bác sĩ, Sĩ quan quân đội, Cán bộ hay dân thường ... gì đi nữa, thì tại thời điểm này hãy lùi về quá khứ 30 năm - tháng 2 năm 1966, bạn và tôi đồng môn, đồng cảnh, đồng sàng, cùng là Học sinh - Tuổi trẻ - Vô tư - Hy vọng dạt dào!

30 năm G Xuân Đỉnh (1966-1996)

Ba mươi sáu cánh chim đã về họp Tổ. Những đứa con xa vắng còn lại của “Gấu Mẹ vĩ đại” - hiện ở đâu trong tám phương trời - chắc cũng đang căn giờ hướng về dự vọng.
       ... Hát, Thơ,
 Tâm sự, Kể chuyện,
Mạn đàm ... trên nền tiệc mặn ...
            Cám ơn tất cả các thày, các bạn. Cám ơn Ban tổ chức Lễ hội 30 năm Toán G đã cho chúng ta một buổi trở về cội nguồn vui vẻ, cảm động, bâng khuâng, lâng lâng đầy sự tươi trẻ, trong sáng Xuân hôm nay.
            Cái gì phải đến, sẽ đến. Vẫn biết “Cuộc vui ngày chẳng tày gang”! Chúng tôi lại chia tay, như bao lần tạm chia tay thuở ấy. Một vài nhóm còn tiếp tục dắt díu nhau đi đặng cố níu lại chút tình cảm tinh khiết, trinh trắng, mộc mạc của quá khứ năm xưa như cụ Nguyễn Du hằng mô tả “Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng”.
            Tạm biệt Quá khứ với sự tỉnh say, ước mơ, nghĩ suy trong sáng.
            Tạm biệt Lễ kỷ niệm 30 năm thuở Toán G. Chúng tôi lại theo dòng thời gian vượt nhanh về hiện tại, để lại tiếp tục hòa mình với cuộc sống đời thường, thực tế, bon chen, lại gặp những toan tính lỗ lãi, ích kỷ...
            Xin hẹn nhau một ngày này 10 năm, 20 năm ... nữa, trước khi trở thành cát bụi, sẽ hội họp tại nơi này để nghĩ suy, nghiền ngẫm cho tâm hồn thanh thản, lắng đọng lại tình người ... Vì con người ta luôn hướng về gốc - “Nhân chi sơ tính bản thiện” mà.
                                                                        Ngọc Khánh, ngày 19/05/1996
                                                Viết lại lúc 05h30’ ngay sau một giấc mơ hồi tưởng.
TB: Đúng 2 tháng rưỡi sau Lễ hội 30 năm Toán G, tự dưng P nằm mơ nhớ lại như in buổi đó. Mở choàng mắt tỉnh dậy, đầy cảm xúc, viết liền một mạch xong bài này, đã có bản in trên máy tính ngày ấy. Hai lần chuyển nhà không để ý, hôm nay tình cờ tìm thấy liền nhập bài lại - hầu như không sửa gì, để gửi các bạn xem. Chẳng rõ Tân và Điều hôm đó rủ nhau cùng vào Xuân Đỉnh với P có còn nhớ không?


(Sân trường ngày Kỷ niệm 50 năm Trường cấp 3 Xuân Đỉnh - 13/11/2010)

Vĩ thanh: 
           Hôm nay đã là 5-1-2013, P không khai bút sớm để cho các bạn ngắm kỹ hoa Hồng do Thuận đưa lên. Nếu là ngày âm đã xấu, nhằm năm Nhâm Thìn, tháng Nhâm Tý, ngày Tân Mùi, đành chon giờ  Quý Tỵ - hoàng đạo vậy. Đầu năm lẽ ra nói chuyện mới, nhưng thay bằng chuyện cũ của đầu năm cũ để hoài cổ, theo tinh thần của chủ đề, mong các bạn hiểu cho.
                                      Hà Nội, 09g36' ngày 05 tháng 1 năm 2013, L.Phúc. 

-------------------------------
(BBT- ảnh minh họa do BBT đưa vào bài. Cám ơn cựu Đại tá Lương Phúc đã cho đăng hồi ức về Xuân Đỉnh và Lớp G).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét