Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

HỒN LIỆT SĨ THẮP SÁNG HÌNH TỔ QUỐC



Lâu nay thường gieo cấy trong vườn ươm Nhà nước, lên cây xanh tươi mới đem trồng đại trà. Lần này cũng vậy, lại đánh tỉa cây trưởng thành về vườn nhà cho thêm phong phú và các bạn đỡ phải tìm kiếm.
Viết tiếp về chuyến đi Quảng Trị Tri ân đồng đội, ở Nghĩa trang Khe Sanh, đêm đó trong khi đồng đội đang hát, ngoài bức ảnh “Ngọn nến cháy hình DẤU HỎI”, tôi còn chụp được 2 bức khác:  “Ngọn nến cháy hình LÁ CỜ” và “Ngọn nến cháy hình TỔ QUỐC (chữ S)”. Tôi có cảm tưởng là: Khi Tổ quốc lâm nguy, Hồn liệt sĩ cũng đứng dậy cầm LÁ CỜ và Trái tim cháy hình TỔ QUỐC, sẵn sàng bảo vệ quê hương. Cảm xúc đó đã chuyển thành bài thơ dưới đây. Thơ của lính chiến có thể nghèo chất nghệ thuật nhưng rất giàu tính chiến đấu - điều phải có hôm nay vì giặc thù đang chập chờn rình mò phía biển.
Mỗi chiến binh - ngọn nến dáng LÁ CỜ
  HỒN LIỆT SĨ THẮP SÁNG HÌNH TỔ QUỐC
                                                          Hướng Dương
Bão giông đen đang ngông nghênh giữa biển,
Chúng tôi lên Trường Sơn viếng mộ các anh,
Những đồng đội một thời hoa lửa,
Vì Độc lập Tự do hiến trọn tuổi xuân.
“Đồng đội ơi, mưa nguồn chớp bể…”(*)
Tiếng hát ai xoáy gọi những linh hồn?
Nghe như thấy vạn lời đáp : “Có!
- Xin sẵn sàng bảo vệ non sông!”
Chúng tôi thấy các anh - thẳng hàng không nói,
Mỗi chiến binh –  ngọn nến dáng lá cờ.
Hồn bất tử thắp sáng hình Tổ quốc,
Sẽ hóa ngàn tia sét giáng đầu thù!

Hồn bất tử thắp sáng hình Tổ Quốc
Dải đất ông cha mấy ngàn năm bồi đắp,
Yêu hòa bình, nhưng không tiếc máu xương.
Hồn liệt sĩ cháy trong hồn Dân tộc!
Giặc xâm lăng – lại xốc tới chiến trường!
                                    Nghĩa trang Khe Sanh, 5/2014
(*) Lời bài hát ĐỒNG ĐỘI ƠI, Thơ: Trương Vĩnh Tuấn, Nhạc: Nguyễn Giang.

Cũng trong chuyến đi này, trong đoàn của tôi có 1 CCB nguyên là nữ chiến sĩ lái xe Trường Sơn vào viếng mộ chồng. Năm xưa, đơn vị tổ chức lễ cưới cho 2 người ở Trường Sơn, anh là lính bộ binh, sau đó hy sinh trên chiến trường. Hàng năm chị vẫn đến viếng mộ anh, khi thì một mình, khi có đôi người bạn. Tôi và một số đồng đội đã đến trước mộ anh. Cảm động về câu chuyện 2 người, với hình ảnh thực tại, tôi đã viết bài thơ thay lời cho người nằm dưới mộ. Trong ảnh, nữ CCB là người thứ 2 từ trái đang gục xuống ôm mộ, tôi đứng bên trái, ảnh chụp ở Nghĩa trang Trường Sơn sang 30/4/2014.
Ở TRƯỜNG SƠN ANH LẠI GẶP EM
                                                Hướng Dương
Em đã đến bên anh,
như mọi lần – đúng hẹn,
Nhớ Trường Sơn, nhớ thuở ấy chúng mình
Nhưng hôm nay em cùng bao đồng đội
Chứng kiến ngày em lại gặp anh,
Ở Trường Sơn - anh lại gặp em
Xin cứ để cho em được khóc,
Trong khói hương và đồng đội xung quanh,
Ta vẫn gặp nhau hàng năm đôi bận,
Hơn Ngưu Lang – Chức Nữ tít trời xanh.
Nhà gái em đông, họ trai anh đâu kém?
Có hàng ngàn đồng đội ở bên anh,
Cùng thắp nến, hát ca như vừa thắng trận,
Mừng cho anh xum họp với người thương.
Ta cùng khóc đi!
“Nước mắt chỉ dành cho ngày gặp mặt!”(*)
Hoa Hà Nội mang vào thơm quá em ơi!
Anh khắc ghi bóng em và đồng đội,
Đợi em tới lần sau – anh giữ mãi nụ cười.
                    Nghĩa trang Trường Sơn – Hà Nội, 5/2014
 (*) Thơ Nam Hà Chúng con chiến đấu cho Người sng mãi, Vit Nam ơi!

Cám ơn các bạn đã đọc, nếu có thể cho ý kiến.
Hà Nội, 17g17’ 16/6/2014. Lương Phúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét