Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

TÀI VĂN của ĐÌNH TÀI



Hôm thứ bảy 21/6/2014 bạn Đình Tài đã tặng sách tuyển tập văn và truyện hài ngắn “Lệch pha Lạc điệu” cho các bạn lớp G Xuân Đỉnh nhân chuyến đi thị sát trang trại rau sạch tại thôn Lập Thành, xã Đông Xuân, huyện Quốc Oai:



Sách in đẹp, khổ 13,5 x 19 cm, bìa mầu, ruột sách gồm 108 trang in chữ to và rõ, có 19 truyện ngắn và 1 vở hài kịch.
Các sáng tác được tuyển chọn trong sách đã thể hiện trình độ tu từ sâu sắc, bút pháp vững vàng và văn phong hài ước của tác giả - một phó giáo sư chuyên ngành kinh tế.

 thăm Làng văn hóa các dân tộc VN


Cám ơn nhà văn Đình Tài về món quà tinh thần quý báu này. Chúc bạn khỏe mạnh và sáng tác nhiều hơn nữa.
BBT xin giới thiệu bìa, mục lục và 2 truyện ngắn trong cuốn sách:





Truyện ngắn "Chống nạn nói tục":


Truyện ngắn "Sướng thật":


Hình ảnh "Người phụ nữ trong ca dao"...
 
... và người phụ nữ gắn bó suốt cuộc đời với nhà văn Nguyễn Đình Tài.

Chúc 2 bạn Tài & Nhung tươi trẻ mãi và luôn hạnh phúc bên nhau !


(BBT- Hà nội – 24/6/2014)  

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

HỒN LIỆT SĨ THẮP SÁNG HÌNH TỔ QUỐC



Lâu nay thường gieo cấy trong vườn ươm Nhà nước, lên cây xanh tươi mới đem trồng đại trà. Lần này cũng vậy, lại đánh tỉa cây trưởng thành về vườn nhà cho thêm phong phú và các bạn đỡ phải tìm kiếm.
Viết tiếp về chuyến đi Quảng Trị Tri ân đồng đội, ở Nghĩa trang Khe Sanh, đêm đó trong khi đồng đội đang hát, ngoài bức ảnh “Ngọn nến cháy hình DẤU HỎI”, tôi còn chụp được 2 bức khác:  “Ngọn nến cháy hình LÁ CỜ” và “Ngọn nến cháy hình TỔ QUỐC (chữ S)”. Tôi có cảm tưởng là: Khi Tổ quốc lâm nguy, Hồn liệt sĩ cũng đứng dậy cầm LÁ CỜ và Trái tim cháy hình TỔ QUỐC, sẵn sàng bảo vệ quê hương. Cảm xúc đó đã chuyển thành bài thơ dưới đây. Thơ của lính chiến có thể nghèo chất nghệ thuật nhưng rất giàu tính chiến đấu - điều phải có hôm nay vì giặc thù đang chập chờn rình mò phía biển.
Mỗi chiến binh - ngọn nến dáng LÁ CỜ
  HỒN LIỆT SĨ THẮP SÁNG HÌNH TỔ QUỐC
                                                          Hướng Dương
Bão giông đen đang ngông nghênh giữa biển,
Chúng tôi lên Trường Sơn viếng mộ các anh,
Những đồng đội một thời hoa lửa,
Vì Độc lập Tự do hiến trọn tuổi xuân.
“Đồng đội ơi, mưa nguồn chớp bể…”(*)
Tiếng hát ai xoáy gọi những linh hồn?
Nghe như thấy vạn lời đáp : “Có!
- Xin sẵn sàng bảo vệ non sông!”
Chúng tôi thấy các anh - thẳng hàng không nói,
Mỗi chiến binh –  ngọn nến dáng lá cờ.
Hồn bất tử thắp sáng hình Tổ quốc,
Sẽ hóa ngàn tia sét giáng đầu thù!

Hồn bất tử thắp sáng hình Tổ Quốc
Dải đất ông cha mấy ngàn năm bồi đắp,
Yêu hòa bình, nhưng không tiếc máu xương.
Hồn liệt sĩ cháy trong hồn Dân tộc!
Giặc xâm lăng – lại xốc tới chiến trường!
                                    Nghĩa trang Khe Sanh, 5/2014
(*) Lời bài hát ĐỒNG ĐỘI ƠI, Thơ: Trương Vĩnh Tuấn, Nhạc: Nguyễn Giang.

Cũng trong chuyến đi này, trong đoàn của tôi có 1 CCB nguyên là nữ chiến sĩ lái xe Trường Sơn vào viếng mộ chồng. Năm xưa, đơn vị tổ chức lễ cưới cho 2 người ở Trường Sơn, anh là lính bộ binh, sau đó hy sinh trên chiến trường. Hàng năm chị vẫn đến viếng mộ anh, khi thì một mình, khi có đôi người bạn. Tôi và một số đồng đội đã đến trước mộ anh. Cảm động về câu chuyện 2 người, với hình ảnh thực tại, tôi đã viết bài thơ thay lời cho người nằm dưới mộ. Trong ảnh, nữ CCB là người thứ 2 từ trái đang gục xuống ôm mộ, tôi đứng bên trái, ảnh chụp ở Nghĩa trang Trường Sơn sang 30/4/2014.
Ở TRƯỜNG SƠN ANH LẠI GẶP EM
                                                Hướng Dương
Em đã đến bên anh,
như mọi lần – đúng hẹn,
Nhớ Trường Sơn, nhớ thuở ấy chúng mình
Nhưng hôm nay em cùng bao đồng đội
Chứng kiến ngày em lại gặp anh,
Ở Trường Sơn - anh lại gặp em
Xin cứ để cho em được khóc,
Trong khói hương và đồng đội xung quanh,
Ta vẫn gặp nhau hàng năm đôi bận,
Hơn Ngưu Lang – Chức Nữ tít trời xanh.
Nhà gái em đông, họ trai anh đâu kém?
Có hàng ngàn đồng đội ở bên anh,
Cùng thắp nến, hát ca như vừa thắng trận,
Mừng cho anh xum họp với người thương.
Ta cùng khóc đi!
“Nước mắt chỉ dành cho ngày gặp mặt!”(*)
Hoa Hà Nội mang vào thơm quá em ơi!
Anh khắc ghi bóng em và đồng đội,
Đợi em tới lần sau – anh giữ mãi nụ cười.
                    Nghĩa trang Trường Sơn – Hà Nội, 5/2014
 (*) Thơ Nam Hà Chúng con chiến đấu cho Người sng mãi, Vit Nam ơi!

Cám ơn các bạn đã đọc, nếu có thể cho ý kiến.
Hà Nội, 17g17’ 16/6/2014. Lương Phúc

Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

Chùm thơ ĐÌNH TÀI về Lớp G 1966-68




BBT (Hà nội, 3/6/2014) - Được phép của tác giả Đình Tài, BBT xin giới thiệu Chùm thơ của Nguyễn Đình Tài về một thời Lớp G Xuân Đỉnh, được sáng tác thuở lớp 8-9-10 G:



LỚP G TA

Lớp ta: Phú, Quý, Thuận, Ân,
Nội, Quỳ, Danh Tiến, Toàn, Lân, Thanh Hùng,
Bá, Tân, Vũ Phúc, Tuấn, Nhung,
Lưu, Thông, Xuân Thắng, Tuấn Hùng, Bảo, Phương,
Cao, Nhân, Thành, Hiển, Lâm, Hương,
Triểu, Tuyên, Minh Thắng, Đặng Lương, Chính, Tường,
Dũng, Điều, Lương Phúc, Minh Chương,
Phụng, Khôi, Quang Tiến, Vũ Lương, Sơn, Tài,
Quang Chương, Đỗ Thắng, còn ai?
Hạnh, Ngọc là nữ cả hai cuối cùng.

Xuân Đỉnh, 3/8/1966



CHÚC THẦY

Thầy giáo Dân hôm nao còn với lớp
Ra đi rồi, sang đất nước Ba Lan
Đi khỏe nhé! Lòng chúng em mong ước
Khỏe để về xây tổ quốc Việt Nam.

Xuân Đỉnh, 1966






ƠN THẦY

Có ai hỏi trên đời yêu ai nhất?
Tôi trả lời yêu Thầy giáo dạy tôi.
Nếu ai hỏi trên đời ơn ai nhất?
Tôi nói rằng người ấy chính Thầy tôi.

Tôi muốn tặng Thầy bông hoa đẹp nhất
Mà ngọt ngào, ngây ngất tỏa hương thơm
Tôi dám chắc Thầy cười vui và khất
Hãy tặng cho Thầy hoa học tập đẹp hơn.

Tôi muốn hát tặng Thầy bài ca nồng nhiệt
Với những lời ngợi ca đất Việt anh hùng
Tôi sẽ thấy nụ cười vui đặc biệt
Thầy dịu dàng “đợi em lập chiến công”.

Tôi muốn tặng Thầy bài thơ hay nhất
Mà mỗi câu hiển hách một chiến công
Tôi thấy Thầy cười trong khóe mắt
Chiến công của em Thầy rất hài lòng.

Thầy như người lái đò ngang
Chúng em là khách được sang bằng đò
Mặc cho sóng cả gió to
Vững vàng tay lái đưa đò sang sông.

20/11/1967



NHỚ THẦY TIẾN

Em thức suốt đêm nay
Viết tặng thầy bài thơ nho nhỏ
Sương xuống dần, lá xạc xào gọi gió
Đêm buông rồi, trăng tỏ lên trăng!
Hãy sưởi ấm lòng ta chút nữa
Nỗi nhớ thương, quyến luyến đã năm rằm.

Đặt bút viết, lòng buồn man mác
Trong tâm hồn lai láng một tình thương
Vẫn biết ngày vui nhưng sao khóe mắt
Ươn ướt, long lanh của vạn cuộc lên đường.

Dĩ vãng năm qua bỗng dạt dào sống lại
Buổi gặp Thầy đầu tiên làm em nhớ mãi.
Thầy cười vui “Tôi rất thích 10G”
Học với thầy, ý bảo “khó mà trơ”.

Rồi tần tảo ngày đêm Thầy lo công việc
Sâu sát học sinh, bao đêm đến thăm nhà, nào em có biết
Bao đêm lo thức soạn giáo trình
Quên sức mình, tất cả vì học sinh.

Thấm thoát 5 tháng trời ngắn ngủi
Em mới biết thầy qua từng tiếng nói
Ôi, giọng miền Nam nghe ấm áp lạ thường.
Bỗng hôm nay, nghe tin thầy sẽ trở lại quê hương.

Dào dạt lòng em tình thương tràn ngập
Em biết rồi Đảng gọi thầy đi
Khi đã hiểu ta phải vì cách mạng
Vì Miền Nam chưa một ngày hửng sáng
Khi căm hờn thôi thúc con tim
Ta phải đi, đó lẽ thường tình.

Ơi ngọn gió đêm hè mát lộng
Hãy thổi nữa đi! Lòng ta giờ cháy bỏng
Cũng muốn theo Thầy vượt dải Trường Sơn
Mong lắm Thầy ơi, giây phút lên đường.

Thầy đi xa xin nhớ thư từ gửi lại
Chúng em ở nhà cố gắng học chăm
Đem kiến thức bao năm Thầy nhẫn nại
Mang ra cuộc đời, mang tới tận cung trăng.

Xuân Đỉnh, 16/4/1968



ƠI 8-9-10 G YÊU QUÝ!

Tôi viết bài thơ lớp tôi
Nắng tỏa chiều nay gió lộng trời
Chim trắng bay về đâu đấy nhỉ?
Ta cũng là chim rộn vào đời.

Có phải không khi niềm vui chớm nở
Hối hả lên đường ta lại nhớ hôm qua
Dù lịch sử không bao giờ lặp lại
Luyến tiếc năm xưa vốn sẵn tính người mà.

Nhớ không hỡi bạn mùa xuân ấy
Ta bước về đây khi xuân lòng đã dậy
47 con người 47 tâm tư
47 con người 47 ước mơ.

Ta nhớ ngày đầu học toán
Căng thẳng, miệt mài, óc sáng dần ra
Còn nhớ Thầy Dân không, hỡi bạn?
Canh rau cần vẫn giỏi tính đen-ta.

Rồi những buổi đầu đi trát vách
Lần đầu tiên đã hiển hách chiến công
Dựng nhà bếp chẳng cần xem sách
Thợ bậc 3 bậc 4 rất oai hùng.

Đừng quên nhé, những hôm bình minh dậy
Giữa sân trường hàng chục mái đầu xanh
Mải đá bóng có biết đâu nắng cháy
Có buổi trăng lên còn áp đảo khung thành.

Rồi những trận với 8D Yên Hòa kết nghĩa
Sôi nổi nhiệt tình chẳng kể ngày đêm
Đã xuất trận là mang về thắng lợi
Tiếng nhất trường từng giữ bao phen.

Cũng đừng quên những ngày vui bơi lội
Bên con mương bé nhỏ ngoằn ngoèo
Ba bạn nữ “liều mình” quá vội
Bao tâm hồn thả xuống nước trong veo.

Còn nhớ chăng những ngày hè lớp 8
Lao động miệt mài, tay chai, da rám
Những buổi báo bia háo hức nhiệt thành
Trong gian lao càng đẹp mái đầu xanh.

Đi xa bao giờ trở lại
Đừng có quên cái giếng 9G
Vẫn đứng vững và đời đời tồn tại
Uống nước giếng trong làm ta nhớ năm xưa.

Những đứa con của 9G Xuân Đỉnh
Khi đã quyết đất dày kia phải tỉnh
Từng thước đất sâu ngấm cạn mồ hôi
Để tuôn ra dòng nước xanh tươi.

Ta nhớ lắm những tháng hè dưới nắng
Gánh lúa nhịp nhàng vẫn mải cười vui
Nhân, Chính và những thư sinh da trắng
Mới ba ngày làn da đã cháy đen thui.

Cuộc sống không hoàn toàn phẳng lặng
Ta quý vô cùng những phút đấu tranh
Những lời nói chân thành ngay thẳng
Xích gần thêm tình bạn chân thành.

Ơi, 8 – 9 – 10 G yêu quý
Ta tha thiết với người từ khi nào đấy nhỉ?
Mà thấy trong lòng cuồn cuộn nhớ thương
Có phải không vì sắp phải lên đường?

Chia tay nhé, 10G, các bạn!
Dù nước ngoài hay Bách khoa, Sư phạm
Hay tuyến đầu cầm súng trong tay
Trong giông trường, dang thẳng cánh mà bay./.


                   Xuân Đỉnh, tháng 6/1968