Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

THƠ "BÀI CA LỚP 10 G" - thi sĩ HƯỚNG DƯƠNG


BÀI CA LỚP 10 G
Lương văn Phúc (5.1968)

Lai láng chứa chan những ý thơ
Của niềm thương mến thuở 10G
Gửi người bạn cũ ngày ly biệt
Không có cung đàn, có tiếng thơ!

Mười gờ mến yêu hỡi có nghe
Từng tiếng người đi, bước ai về?
Chí Thành, Minh Chương, Phương, Dũng, Hiển
Thanh Hùng, Đặng Lương… nghĩa bạn bè
Thày Dân, thày Hải rồi thày Định
Trăng tròn lại khuyết… đã ba hè
Điểm mặt hôm nay còn bốn mốt (*)     (sĩ số 41)
Đỏ mùa hoa phượng, rộn tiếng ve…

                      ***

Ơi Bùi minh Thắng tuổi đương xanh
Thẹn đỏ mặt, tai, tính nhiệt thành 
Nổi tiếng Phécma, tài pháo cối
Áo màu nõn chuối, mắt tinh anh.

Đẹp trai, tai đỏ, quản lý sành
Nguyễn xuân Triểu pan – phượng hoàng xanh
Cờ làng năm xưa từng đần mặt
Yêu “trai Yên Thái, gái hàng Mành”.

Việc chung không quản, đấu rất hăng
Trưởng lớp – “đầu hổ” có ai bằng?
Tính hay quên là Nguyễn thị Ngọc
Ngồi gẫy khung xe – béo loại “tăng”.

Zét pho đấm bốc đất Cửa Nam
Minh Chính xưng danh vốn họ Hoàng
Họa sĩ lênh khênh hay đùa tếu
Con giai rộng miệng ắt là sang.

Vì bạn nhiều phen chịu tiếng gàn
Từng là cán sự Toán giỏi giang
Em út lớp ta Phạm thúy Hạnh
Xấu hổ nghịu thay: mặt úp bàn.

Tâm tình thủ thỉ, mặt hay nhăn
Đỗ thẳng, “quản”, “thủ”, kiệm lại cần
Nghị lực có thừa – Đỗ xuân Thắng
Học chăm, cởi mở, dễ quen thân.

Cây vợt bóng bàn Vũ như Lân
Đá cầu, đá bóng thật dẻo chân
Nheo nheo mí mắt cười tinh nghịch
Nổi cáu vì câu ghẹo “lũ vân”.

Máy đấm Đạt Phụng nặng đồng cân
Xứng với cha ông giống họ Trần
Thẳng như gậy gộc, từng quản lý
“An be” bạn hát ức bao lần?

Gàn dở phổi bò, máu hăng lên
Xưa phó lao động giữ “binh quyền”
Nay Nguyễn huy Lâm, đầu từng nứt
Hè về nóng nực nổi cơn điên…

Đông Anh cứng cựa Nguyễn hữu Tuyên
Da đỏ phù sa – võ lực điền
Đào giếng góp công, từng đoạt bút
Ma ranh vô địch tướng ốc sên.

Sinh ở châu Phi nước da đen?
Sức Nguyễn bá Ân dễ kiếm tiền
Hai mốt phát xà người còi nhỏ      (21)
Pha trò, tinh nghịch, giảng bài quen

Cuối hàng “ngũ hổ” có Hoàng Minh
Thu cười toe toét, mắt xếch kinh
Thích xây dựng bài, chăm phát biểu
Biệt hiệu “bi lăn” khéo vô tình.

Ái mộ, Gia lâm Nguyễn công Điều
Vạm vỡ, “mả lườn” lắm kẻ yêu
Kết nghĩa anh em, từng ghi nhớ
Tình bạn thủy chung sớm lại chiều…

Meo, meo… A ha! Một chú mèo?
Không, Nguyễn khắc Sơn vỗ tay reo
Dọa “bố mày nôn” cười vỡ bụng
Phụ trách thiếu nhi rất tin yêu.

Tròn như hạt mít, đất trồng hoa
Làm vua Bách thảo, tướng Ngọc hà
Tuổi trẻ hồn nhiên theo họ Nguyễn
Là chàng Vĩnh Thuận giỏi tiếng Nga.

Ai đó trông như một cụ già?
À… Phan văn Bá bịp nhà ta
Hùng cứ Thụy Khuê, đầu tổ bốn      ( tổ 4)
Trùm dân xe điện đất thành Hà.

Thụy Phương đúc kết một bông hoa
Nguyễn quốc bảo thơm nức tiếng nhà
Đã từng giật giải Thành hai bận
Sớm khuya chăm chỉ bậc sử gia.

Võ “khều” Văn miếu vốn xưng “ma”
Cũng tướng ốc sên, thích chơi xà
Thấp khớp, ham bơi Nguyễn vũ Phúc
Nghe diễu “tỉ beo” mặt muốn hoa!         

Chàng Mai đình Nội, một danh ca
Trưởng ban văn nghệ, tính hào hoa
Chuyên hắt xì hơi, “người cùng họ”
Đội lốt trâu cày lớp chúng ta.

Cười nhạo suốt ngày lão Trần Cao
Hiệu “rồ”, năm xưa vốn họ Đào
“Bài ca Vĩnh Linh” còn nhớ mãi
Đỏ mặt bạn trêu: - Ấy, Cô vào!

Xa xa Xuân Thắng dáng bảnh bao
Họ Nguyễn, chân voi, vốn phú hào 
Đạo diễn, kiêm vai chính, kịch giỏi
Trai lơ, hay hát, thích ồn ào…

Bé người, còi nhỏ, quyết tâm cao
Một mét hai mươi, dốc sức ào
Mệnh danh Dương duy Lưu, tắc tử
Sung hàn lâm viện tự thủa nào?

Đẹp trai, mạnh khỏe thích thể thao
Dòng dõi cha ông đỗ đạt cao
Hoạt bát tiếng đồn vang Phú tỉ
Phan huy, giải Lý, sở từng trao.

So bậc anh em tuổi là cao
Phạm quang Quý nghiện sái thuốc lào
Bốp chát, thâm nho, vua chẫu chuộc
Gân guốc, tay chơi cũng anh hào!

Nổi tiếng “cắn van” Phạm hữu Quỳ
Thắm tình tổng phụ trách thiếu nhi
Biệt hiệu “Hồng Hà” bao ý nghĩa?
Lưu luyến từng trang nhật ký ghi.

Năm xưa đã lĩnh chức “vũ sư”
Nóng nảy, cờ cao, lội loại cừ
Công tử Bạc liêu Phạm quang Tiến
Chính hiệu con voi, tính lừ khừ.

Phổng nhanh như thổi giống gà tồ
Hay làm nũng, điệu mặt tỉnh bơ
Phạm trung Nhân chè 15 bát
Hiệu “tồn”, căm tức tiếng “nhận vơ”.

Chào Đỗ bá Khôi chân bí thư
Mắt “ba lẻ bảy” thích hát hò
Ngủ lăn ngủ lóc, quen hậu vệ
Hùng hục đi đầu, dẫu nắng mưa…

Ưa ngồi một chỗ ít đi chơi
Danh Tiến “lang băm” bạn chớ cười
Ác tơ họ Nguyễn từng buôn nước
A một bông hoa đỏ chói ngời!            (A1)

Con nhà họ Võ giống thiên lôi
Trung phong mạnh tựa hổ vồ mồi
Dân biển Quý Toàn ham thuốc lá
Cháy lưng xứ Quảng, tắm nắng khơi.

Tươi trẻ hồn nhiên rất hiếu chơi
Lắm lúc sửng cồ, ít chịu người
“Cốt mập” chính tên Đặng văn Tuấn
Tam Đa, người ấy vốn hay cười.

Sái nghiện là tôi – Nguyễn tuấn Hùng
Ngày rộng tháng dài sống ung dung
Chuyên đóng quan tài cho người chết
Thẽo thượt, áo lụa rộng lùng thùng.

Thoang thoảng hương thơm đóa Hồng Nhung
 Tổ tiên Sát Thát rất anh hùng
“Chồng chéo tả bô” bao lần khóc            (tổ 3)
Một khúc dương cầm tiếng nhạc rung…

Đội bóng thủ môn Nguyễn đình Tài
Hăng say công tác trưởng tổ hai
Cũng mặt thơ ca, tay dũng sĩ
Tiếng “tụt” bây giờ đã quá sai!

The thé giọng ai, hẳn o tròn?
Nhầm rồi. O méo đất chợ Hôm
Tâm hồn nguội lạnh tanh máu cá
Chăm chỉ đích danh Phạm liên Hương.

Chàng Bùi minh Tân vẻ tươi giòn
Máu hăng Yên đổ, hẳn vì “ron”
Ân hận bao lần phi công “hụt”
Mát tươi tình bạn nghĩa vẹn tròn!

Ba tai đại quệch Vũ phú Tường
Biệt tài từ hiểm, hiệu Ngô tương
Xốc vác làm tròn chân “quản gạo”
Ghét văn, ưa hát, tính cương cường.

Trẻ người đầu hói “bánh có xương”
Cáu cục Hàng Bè, Mư pai ồm
“Chuyện đã rồi” – lời thú đầu ngõ
Họ Hoàng trầm lặng, đó Quang Chương.

Tiền đạo dẻo dai chớ coi thường
Mọt sách đây rồi Nguyễn vũ Lương
Tổng hợp, Tràng thi từng nhẵn mặt                  
Ương ngạnh, cầu chơi thuật cao cường!

Tay chơi quần lụa huyện Anh Đông
Ba vành mắt đỏ Nguyễn hữu Thông
Nổi danh “lẩy Kiều” thư kí lớp
Già dặn, hò khoan điệu “Qua sông”.

Đọ vãi, người hùng phái Sơn Đông
Xưa bán nước vối, chạy như lồng
Gánh gạo chai vai: Lương văn Phúc
Thi sĩ Hướng Dương ghét tắm sông
Chơi cờ mê say từng bỏ học
Trăm rưởi bài thơ sưởi tấm lòng
Cáu vặt quên sao tình bạn cũ?
Kể chuyện nhạt mồm:
-   Đó: “can ông”!

                            ***

Ba năm gắn bó đẹp biết bao!
Mặn nồng đượm hương vị ngọt ngào
Đi xa thầm nhắc tên bạn cũ
Nhớ nhé chớ quên những ngày nào
Những năm cuối cùng thời cắp sách
Vui sống trong tình bạn dạt dào!

Bão táp đang chờ đại bàng thử sức
Tung cánh lên đi!
                                Bạn hỡi,
                                               Xin chào !


31. V. 1968 – Xuân Đỉnh
Hướng Dương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét